Wednesday, November 7, 2012

Sắp xếp việc nhà, tận hưởng cuộc sống!!!

Cách nhìn nhận của từng người đối với từng vấn đề không giống nhau nhưng mình nghĩ cuộc sống có thoải mái, dễ chịu hay không là do suy nghĩ, cảm nhận của từng người. Bản thân mình là một người cầu toàn và hơi bị khó tính, lúc nào cũng nghĩ mọi việc thành quan trọng hóa vấn đề làm bản thân căng thẳng và mệt mỏi. Từ ngày chào đón thành viên mới trong gia đình, đúng ra phải tất bật thì mình lại thấy cuộc sống dễ chịu và nhẹ nhàng hơn, nghe thật vô lý nhưng lại hoàn toàn có lý vì mình đã học cách bằng lòng với hiện tại để cuộc sống tốt đẹp hơn.

Ngày con chào đời cũng như bất cứ người mẹ nào trên thế giới mình cảm thấy thật hạnh phúc và sau đó là một chuỗi ngày dài đầy vất vả. Bé con ở bệnh viện về không chịu ngủ, thế là cho lên nôi mới chịu ngủ, ngày đêm gì cũng ngủ nôi, ngày ngủ đêm quậy, nhiều lúc mình thấy bế tắc dữ dội, nhưng như vậy đã là đỡ, ra tháng không chịu ngủ nữa, ngủ nửa tiếng là thức, còn đêm thì dỗ rồi hát hò + đưa võng đến 4-5h sáng mới ngủ, mẹ và ba mệt phờ người luôn cho đến khỏang gần 2 tháng thì đêm  ngủ nôi, ngày ngủ giường và được nửa tháng thì ngủ võng cả ngày lẫn đêm. Lúc đó con ngủ nôi điện cứ nửa tiếng là dậy còn ngủ võng thì lâu hơn nhưng phải đưa suốt. Mọi người cứ tưởng tượng phải đưa võng con mới ngủ, ngồi đó à ơi, hát hò, con dậy oe oe lại điệp khúc cũ. đến tối phải dỗ con ngủ bằng võng đưa suốt 2 tiếng mới vô giường, không dám nói chuyện luôn sợ con dậy, không ngủ lại được phải đem xuống võng đưa.
Đây tháng con xong, 2 mẹ con dọn gánh hát lên thành phố để ba tiện chăm sóc. Bà nội lên phụ được vài ngày ở quê có việc phải về, không ở lại giúp được. Lúc bà nội vừa về thật tình mình run lắm, không biết phải làm sao với con vì hoàn toàn không có kinh nghiệm mà bé còn nhỏ có biết gì đâu. Con cứ ngủ võng suốt và đưa lúc mạnh lúc yếu mới chịu ngủ, đưa đều đều cũng không chịu và ngưng đưa là dậy liền, lúc đó việc ăn uống và nhu cầu vệ sinh cá nhân đều khó khăn. Chồng đành phải mang việc về nhà làm, làm được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Con thì ban ngày mẹ chăm, ban đêm ba đi học về thì đưa võng đến sáng. Cuộc sống lúc đó căng thẳng kinh khủng vì không tìm được lối thoát, nhiều lúc nhìn con mà tủi thân khi không có ai giúp đỡ.
Ngày con được 4 tháng là ngày mẹ đi làm lại, mẹ nhìn 2 cha con mà không khỏi ái ngại: “Không biết con ở nhà với ba có ổn không? Ba chăm con có tốt không?” Và đó là điều mà mẹ đã lo quá xa vì ba chăm con tốt hơn so với sự lo xa của mẹ. Thấy chồng quá vất vả khi vừa làm việc vừa chăm con, mình đã lên mạng nghiên cứu phương pháp tập cho bé tự ngủ để “cai võng” và đã thành công mỹ mãn.
Ngày đầu tập cho con, mình đứng ngồi không yên khi nghe tiếng con khóc xé lòng. Chồng thì cứ chạy ra chạy vào xót con quá, đòi ẵm con. Mình kiên quyết không cho và trộm vía chỉ 2 ngày là bé đã chịu tự ngủ. Cả ngày và đêm bé đều ngủ cũi, ngủ tới sáng luôn, nhiều lúc mình nói chuyện làm bé thức giấc thì bé nằm quay qua quay lại 1 lát rồi tự ngủ lại được, yêu lắm. Sáng con ngủ dậy nằm nói chuyện 1 mình không khóc như trước đây nữa. Giờ đây, mỗi buổi sáng con thích được ba mẹ ẵm xuống giường nằm giữa ba mẹ và nói chuyện, con thích đưa tay nựng mặt ba mẹ và nói chuyện, cười vang.
Mình pha sữa cho con bú xong thì chuẩn bị đi làm, chồng ở nhà cho con phơi nắng, tắm rửa sạch sẽ và đi ngủ. Trong lúc con ngủ chồng dọn dẹp và nấu ăn. Con dậy công việc cũng xong và có thời gian chơi với con. Trưa mình về, 2 vợ chồng ăn cơm thì con ngồi ghế ăn bột chơi với 2 bạn thú bông. Ăn cơm xong, mình ẵm con đi vài vòng, bé rất thích ẵm đi chỗ này chỗ kia. Chơi với con 1 lúc tới giờ đi làm thì 2 cha con vào ngủ trưa. Hôm nào mệt thì chồng vào ngủ cùng con, hôm nào việc nhiều thì tranh thủ con ngủ mà làm việc. Buổi chiều mình về ẵm con xuống dưới nhà chơi, chồng dọn cơm. Chơi chán cho con lên ngủ, 2 vợ chồng ăn cơm. Ăn xong người rửa chén, người giặt đồ con. Vậy là xong 1 ngày, hôm nào mệt thì ngủ sớm, còn thường thì chồng xem ti vi, vợ lên mạng lang thang facebook hoặc đăng bài trên blog chia sẻ cùng mọi người.
Có thể hầu hết mọi người đều nghĩ có con nhỏ sẽ rất bận rộn nhưng mình nghĩ do cách sắp xếp của từng người thôi. Điển hình là 2 vợ chồng mình không có người phụ, hoàn toàn tự làm lấy mà vẫn có thời gian. Thỉnh thỏang bạn bè đến chơi vẫn tổ chức ăn uống và uống với nhau vài ly. Thường thì bạn bè thân thiết nên cũng chẳng khách sáo, không phân biệt chủ - khách gì hết, quan điểm của mình là cùng làm – cùng nghỉ. Cùng nhau bày đồ ăn ra, ăn uống xong cùng nhau dọn dẹp. Nhà cửa sạch sẽ, khách cũng không ngại khi về với 1 đống chén và chủ cũng không bực mình khi sáng hôm sau phải dọn dẹp . Theo mình nghĩ đây có thể là cách nhiều người không đồng ý nhưng mình tán thành việc này vì có thể thì mối quan hệ bạn bè mới được lâu dài.
Thứ 7 mình ở nhà, có hôm thì chồng ngủ nướng, hôm thì vợ ngủ nướng (thích nhất cái này). Ngủ dậy, chồng đi chợ cho cả tuần, chồng về mình cho con ngồi xe chơi, 2 vợ chồng cùng làm đồ ăn cất tủ lạnh. Sáng chủ nhật, 2 vợ chồng ẵm con đi ăn sáng, uống cà phê. Kiếm một quán nào đó hơi vắng khách 1 chút cho đỡ bị khói thuốc, có ghế salon, 2 vợ chồng ăn sáng con nằm đó chơi, ăn xong mình ẵm con đi dạo, chồng đọc báo, chơi chán thì về. Về nhà chồng chơi với con, vợ vệ sinh dọn dẹp nhà cửa. Buổi trưa cho con ăn xong thì cả nhà cùng đi ngủ.
Có thể mọi người nhìn vào sẽ nghĩ sao vợ đi làm để chồng ở nhà chăm con nhưng đó chỉ là tạm thời vì hiện tại con bé quá, giao cho người giúp việc thì không yên tâm. Chồng đành hy sinh vừa chăm con vừa làm việc, được bao nhiêu hay bấy nhiêu, con lớn chút đi học được rồi thì chồng quay lại với công việc của mình. Mình may mắn khi có được người chồng biết lúc nào nên tiến và lúc nào nên lùi để vợ yên tâm mà làm việc.
Đó là cuộc sống của mình và mình cảm thấy hài lòng với hiện tại, dù còn nhiều khó khăn nhưng mình cảm thấy thỏai mái và dễ chịu. Vài tháng nữa khi con lớn hơn 1 chút thì tha hồ đi đây đó, chắc chắn cuộc sống sẽ rất thú vị.

4 comments:

  1. Anh xã nhà bạn là số 1 đó!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cảm ơn bạn nhé! Vì hai vợ chồng mình không có ai phụ giúp cả, nếu chồng cũng không chia sẻ thì mọi việc không được như vầy đâu. Bài này mình đăng cũng đã lâu lắm rồi, hiện tại ba chăm con gái tốt hơn mẹ cả trăm lần, hi hi. Sắp tới mình cho bé đi học để ba đi làm lại còn kiếm tiền mua sữa cho con nữa chứ.

      Delete
  2. E đã gửi mail tham khảo ý kiến của chị về việc giúp con tự ngủ. Chị bắt đầu cho bé từ mấy tháng. Cu nhà e đc 3th10 ngày rồi. E đã tập 2 lần mà ko thành công. Lần này Đêm thứ 3 Con vẫn khóc hơn 30p, e pải vỗ thật lâu rồi cuối cùng lại bế lên. Chị giúp em với.

    ReplyDelete